Người phụ nữ lớn tuổi đi bán dâm là Nguyễn Thị Minh Thanh (52 tuổi, ở Đông Khê, Ngô Quyền, Hải Phòng).
Hơn 50 tuổi nhưng Thanh không có công việc hay thu nhập ổn định nên tìm cách kinh doanh bằng vốn tự có.
Đến khoảng 20h ngày 12/1/2017, Thanh nhận được điện thoại của người đàn ông tên C (43 tuổi, ở Quang Trung, Hồng Bàng, Hải Phòng) nhờ Thanh tìm cho hai gái bán hoa để vui vẻ với C và bạn. Theo đó giá thỏa thuận giữa hai bên là 500.000/lượt.
Sau đó Thanh rủ người phụ nữ tên T. (chưa xác định được lai lịch) cùng đi bán dâm, và số tiền T. được trả sẽ phải chia đôi cho Thanh một nửa.Hai hôm sau, C. tiếp tục gọi điện cho Thanh để “đòi” thêm lần nữa, số tiền trả như lần trước. Lần này, Thanh rủ được chị V.T.X, 55 tuổi, ở huyện Kiến Thụy cùng đi bán dâm. Khi Thanh và chị X. đang “mây mưa” với khách thì bị cơ quan công an bắt quả tang.
Hậu quả của hành vi môi giới mại dâm, Thanh đã bị TAND quận Ngô Quyền xử phạt 36 tháng tù.
Trước đó cũng xảy ra nhiều trường hợp gái bán hoa lớn tuổi đi vui vẻ với khách giá cao.
Người phụ nữ bán dâm và đứng ra môi giới mại dâm là Đồng Thị Hoan (35 tuổi, ở xã Tân Hưng, huyện Phổ Yên, tỉnh Thái Nguyên).
Chiều 21/11/2016, Hoan nhận được tin nhắn của khách quen đề nghị 3 người “phục vụ”. Cô ta thỏa thuận mỗi khách mua dâm phải trả một triệu đồng một lần và trả cho đồng nghiệp 800.000 đồng. Trong khi Hoan cùng hai đồng nghiệp đang vui vẻ với khách thì bị bắt quả tang.
Chuyện đời buồn của người đàn bà U60 bán dâm với giá 20.000 đồng
Ở cái tuổi làm bà nội bà ngoại rồi mà vẫn phải làm cái nghề này thì đúng là quá buồn thảm. Cũng là 1 kiếp người mà sao khổ quá.
Chuyện đời buồn của người đàn bà U60 bán dâm với giá 20.000 đồng
Đã ngoài 50 tuổi, từng 7 lần phải vào trại phục hồi nhân phẩm nhưng người phụ nữ từng bán dâm ở tuổi 50 này vẫn không thể nào nhấc chân ra khỏi cái nghề nhơ nhớp ấy. Không chồng, không con, không mảnh giấy tờ hay tấc đất cắm dùi, người đàn bà ấy đã chua chát kể lại cuộc đời đầy nước mắt của mình.
Câu chuyện về cuộc đời Nguyễn Thị Sáu, một gái bán dâm “hết thời” hiện đang cư ngụ tại khu vực xã Thủy Phù (thị xã Hương Thủy, Thừa Thiên Huế) có thể là chuyện lạ, một chuyện buồn, một nốt trầm trong cung bậc cảm xúc của người nghe, nhưng lại là điều rất đỗi bình thường, thậm chí là tẻ nhạt đối với gái bán dâm, chủ quán và đội quân bảo kê trên vùng đất nóng bỏng về tệ nạn mại dâm trên cung đường Quốc lộ 1A này.
Giọng nặng trĩu và ngắt quãng, Sáu kể cho tôi nghe câu chuyện tình đầu, và đó cũng là nguyên nhân đẩy đưa Sáu vào con đường này. Sáu lớn lên trong sự thiếu thốn cả tình cảm lẫn vật chất. Sáu dường như không có điều kiện để giao lưu rộng rãi với bạn bè và cô cũng chưa khi nào nghĩ đến chuyện yêu đương, vì cô cần phải dành thời gian và tâm trí để dưỡng bệnh cho mẹ. Nói là dưỡng bệnh chứ thực ra cô cũng chỉ lo được miếng cơm hàng ngày chứ chưa bao giờ lo cho mẹ được viên thuốc. Vì ngày đó thì những giỏ cua, mớ cá đồng cũng chẳng thấm vào đâu với số tiền bạc trăm cho mỗi lần mẹ đi viện. Trong lúc đi làm thuê, Sáu đã gặp một chàng trai quê ngoài Bắc. Không bao lâu, trái tim Sáu bị rung động bởi sự săn sóc của người con trai ấy. Không một chút nghi ngờ hay đắn đo, cô đã tình nguyện hiến dâng cái ngàn vàng cho người yêu sau nhiều lần người yêu “đòi hỏi”.
Gần một năm sau, cái gì đến cũng phải đến, Sáu đã mang thai. Cô cảm thấy hạnh phúc khi nghĩ đến việc mình sẽ được làm mẹ và một đứa bé sẽ chào đời và cô đã bàn với người yêu việc đăng ký kết hôn để chuẩn bị cho việc sinh con. Nhưng sau nhiều lần bàn chuyện cưới xin, Sáu đều nhận được sự im lặng. Rồi đến một ngày đầy cay đắng khi sáng dậy người yêu đã bỏ đi biệt tăm, thay vào đó, một lá thư mặn đắng để lại trong chiếc giỏ xe của Sáu. Vừa giận bạn trai, vừa thương và lo cho mẹ, Sáu đã chặc lưỡi đưa chân, đề rồi chính cô đã phải tìm cho mình một lối thoát là trở thành một cô gái bán dâm.
Sáu chia sẻ: “Lần đầu tiên không bao giờ quên đối với em. Đấy là lần đầu tiên em “làm gái” cho một vị khách đã ngà rượu. Em đã nghiến răng để vượt qua cái lần đầu tiên ấy để được ông khách boa cho 50.000đ. Sau vài lần tiếp khách, em nghĩ rằng sẽ cố gắng làm một thời gian để kiếm tiền nuôi con và trả nợ cho mẹ. Đến một lúc nào đó thì cô sẽ “bỏ nghề. Nhưng rồi chẳng hiểu vì sao em cứ trượt mãi trên con đường ấy! và không thể nhấc chân ra được. Có lẽ tất cả các cô gái bán dâm đều vậy, ý định sẽ bỏ nghề nhưng cuộc đời đã không chấp nhận các cô nên đều quay lại con đường cũ. Hiếm có những người may mắn và đủ bản lĩnh để vượt ra được.
Để mẹ già và mọi người không phát hiện ra, Sáu thường phải hẹn khách đến một địa điểm nào đó, bởi cô sợ bị bắt thì xấu hổ lắm. Kể từ đó, Sáu dấn thân vào nghề. Mấy chục năm hành nghề, Sáu đã 7 lần bị bắt và bị đưa đi trại phục hồi nhân phẩm. Nhưng chỉ được một thời gian Sáu lại ra đứng đường, rồi lại bị bắt. Vòng quay số phận cứ thế luẩn quẩn mãi.
Ngồi trò chuyện với tôi, Sáu vẫn đầy đủ cảm nhận để khóc và thổ lộ hết những ê chề của phận người đàn bà từng một thời lạc lối. Câu chuyện sau một lúc e dè thì người phụ nữ này cũng nói chuyện cởi mở hơn. Bằng sự ngắt quãng pha lẫn với những tiếng nức nở khiến tôi cảm thấy ngậm ngùi thay cho những thân phận làm hoa giữa đường như thế. Mẹ Sáu năm nay hơn 80 tuổi và đã yếu lắm. Mẹ sinh được có Sáu anh chị em, cha của Sáu đã ly dị mẹ rồi lấy vợ khác. Giọng chùng xuống và như nghẹn lại, Sáu giải thích: “Ở nhà nghèo khó quá, nên mới hơn 20 tuổi em đã phải bươn ra ngoài đường mà sống, rồi bập vào cái nghề này lúc nào không hay. Ngày xưa có nhan sắc thì còn đông khách. Chứ sau này già rồi, da nhăn nheo rồi thì họa hoằn lắm mới có người hỏi tới nên cái giá của em cũng rẻ mạt lắm!”.
Theo lời người phụ nữ này kể, sau mấy lần bị truy quét, Sáu vẫn đứng đường, nhưng cái giá ban đầu giờ chẳng còn nữa vì người ta chê già, chê xấu. có những lần tàu nhanh, Sáu chỉ lấy 20.000 đồng đủ cho một đĩa cơm bình dân lót dạ buổi tối. “Có lẽ việc bán dâm là lối thoát duy nhất trong lúc ấy để em có thể được nuôi con và chăm sóc người mẹ già mang bệnh tật, những ngày ấy, em nghĩ người ta coi thường mình quá nên mới mặc cả. Nhưng sau rồi em nghĩ lại: Sự nhục nhã thì làm gì có giá cả? Mình có may mắn thì kiếm được nhiều tiền, không may thì phải đánh đổi nhân phẩm với đồng tiền rẻ mạt thôi…” Sáu giãi bày.
Cách đây hơn 2 năm, cuộc đời Sáu sau biến cố bị bắt khi đang bán dâm đã có nhiều đổi thay. Sáu không còn làm công việc nhơ nhớp ấy nữa mà xin đi làm thuê làm mướn để nuôi sống bản thân mình, dù tiền công chẳng được bao nhiêu. Sáu bảo từ đó cho đến giờ chẳng còn mong ước cuộc sống giàu sang sung túc từ cái nghề ấy nữa. Sáu đã không suy nghĩ, không quá khứ, không hiện tại và cả tương lai nữa. Mỗi ngày, cô chỉ thui thủi quanh quẩn quét dọn, lau chùi, làm những việc chủ nhà sai bảo để kiếm cơm ăn. Cuộc sống Sáu đã chọn khiến cô phải trả giá bằng cả cuộc đời mình, bằng sự ê chề và tủi nhục, bằng cả những thảng thốt giật mình hằng đêm. Bây giờ, sau bao nhiêu năm “làm vợ” cho người, Sáu không có một tài sản gì lận lưng, không chồng, không con, đến mảnh giấy tùy thân cũng chẳng có. Chẳng biết tương lai của cô sau này sẽ ra sao?